Năm 2020,
Tôi ẩn mình trước những cuộc vui chơi, hội nhóm, sự kiện. Mang lại cảm giác khó kết nối cho mọi người xung quanh.
Tôi lặng lẽ quan sát bản thân và mọi người.
Tôi nhìn thấy tôi trong mỗi con người.
Tôi để cho trực giác và những cảm xúc của mình trỗi dậy.
Không kiềm nén, không lẩn tránh, đối mặt và chấp nhận cách người khác nhìn nhận về mình.
Gần 30 tuổi rồi.
Sinh nhật năm nay, ko nhiều người nhớ đến. Tự cảm thấy bản thân đã gần đạt đến sự lãng quên của mọi người.
Hồi trước đặt mục tiêu 30 tuổi nghỉ hưu, giờ bản thân lại là kẻ lệ thuộc người khác, cảm giác thật khó chịu.
Đoàn tàu cứ đi, đến mỗi trạm dừng lại có người bước lên, một vài người bước xuống, và mình vẫn cứ tiếp tục đi thôi.
Comic Fes 2020
BoardGame&Comic :)
Cảm ơn vì đã tiếp tục con đường tôi đã từng bước
Thần Tích, Comicola, Dệt Lên Triều Đại
Cảm ơn vì đã giúp tôi nhớ về Sử Hộ Vương.
Nếu tôi không quá vội vàng, vị trí đó, có thể đã là tôi.
Xin lỗi tới những người đã liên lụy vì sự thiếu chín chắn của tôi.
Tôi giỏi gì? Tôi có thể làm gì? Tôi không nên làm gì?
Tôi thật sự hoài nghi bản thân mình lúc này.
Tôi sợ, tôi sẽ lại làm người khác tổn thương lần nữa.
Thà rằng...