Làm sao để mình được công nhận?

By Kumi Ho - tháng 11 04, 2020

Về cảm xúc mình có được công nhận, được thể hiện hay không, mình có giá trị hay không, mình được yêu thương hay không?

Nếu mình vẫn cần người khác công nhận, thì mình vẫn còn đang đặt hạnh phúc của mình vào tay người khác.


Hạnh phúc tự thân - đây là một hành trình chữa lành bản thân, trong quá trình đó mình cần trải qua một vài cột mốc:

Lv 1: Say "Yes" với mọi thứ: chấp nhận mọi thử thách để cọ sát với môi trường bên ngoài để biết mình thiếu và mình đau vì cái gì? > Biết mình thích và không thích điều gì? Sợ cảm giác làm ảnh hưởng người khác, sợ nhiều thứ. Hành trình này sẽ khiến mình bị tổn thương bên trong, bởi vì mình đã không quan tâm đến đứa trẻ bên trong của mình khi nó lên tiếng.


Lv 2: Say "No" với mọi thứ: chối bỏ mọi thử thách bên ngoài, đi vào thế giới bên trong để chữa lành, để lắng nghe, để tự làm bản thân mình vui. > Để tìm câu hỏi hạnh phúc tự thân bằng cách nào? Đứa trẻ bên trong mình cần gì, tiếng nói của nó như thế nào? Để đón nhận những tiềm thức từ quá khứ trỗi lên. Hành trình này sẽ khiến những mối quan hệ bên ngoài không cùng tần số, không cùng năng lượng dần rời xa mình. Mình sẽ thấy cô đơn, trơ trọi, bị bỏ rơi, không được bên ngoài công nhận bởi vì đứa trẻ bên trong mình cần được mình công nhận, lắng nghe hơn ai hết.

 

Lv 3: Say "No" bằng cách say "Yes": chọn lựa những gì phù hợp với mình, cái gì hợp thì say "Yes", cái gì không phù hợp thì say "No" bằng cách say "Yes". Trạng thái này đạt được sự cân bằng cả bên trong lẫn bên ngoài. Đó là sự dung hòa, hay trong đạo Phật là sự trung dung. Vừa không bị tổn thương bản thân, vừa không ảnh hưởng tiêu cực đến người khác, mà vẫn tạo ra được giá trị tích cực, mang đến yêu thương cho môi trường xung quanh và từ đó (khi ta không còn mong câu) thì lại nhận được sự công nhận từ người khác.


Và đây cũng là một vòng lặp. Khi đạt được đến Lv 3 rồi, mình sẽ gặp lại những tình huống đã diễn ra một lần nữa ở cấp độ phức tạp hơn, để mình tiến tới những bài học tiếp theo.

---------------------

Có những người bị vướng mắc ở Lv1 - luôn đi tìm sự công nhận từ chính bên ngoài và bỏ ngoài tai tiếng nói bên trong của chính mình. Những người này hay bị ôm đồm vì không dám từ chối. Và vì không dám từ chối, năng lực lại không đủ nên dễ vướng vào chuyện nói được làm không được > đánh mất niềm tin của người khác.

Có những người thì bị vướng mắc ở Lv2 - anti với xã hội, trốn tránh thế giới thực tại, chìm đắm vào nội tâm. Những người này hay bị xa lánh vì không ai hiểu họ, và vì chính bản thân họ cũng đang đi tìm họ.

Không nhiều người đạt được Lv 3, mình cũng đang ở Lv 2 trên con đường tiến tới Lv 3 thôi.

---------------------

Những cảm xúc này xuất hiện với em, khiến em đau khổ là để giúp em trưởng thành hơn, tạo cơ hội để mình lắng nghe chính mình nhiều hơn, so sánh với con người mình của quá khứ để đạt đến Lv tiếp theo.

Chỉ khi lên LV cao hơn, mình mới có đủ quyền năng sáng tạo thế giới xung quanh mình. Chúng ta không thể mang cho người khác thứ mà mình không có. Kể cả hạnh phúc hay sự tôn trọng.

---------------------

Chuyện vừa xảy ra: Bạn hãy thử đặt câu hỏi:

- Người không công nhận mình kỳ vọng điều gì từ mình?

- Mình đã trao đổi thẳng thắn để kiểm soát kỳ vọng của đối phương chưa?

- Sự công nhận của đối phương có quan trọng trong quá trình thực hiện mục tiêu chung không?

- Điều gì là động lực của cả 2 bên trong mối quan hệ này?

- Bạn có đủ kiên nhẫn để mong muốn dung hòa mối quan hệ và công việc này ko? 

Tất cả tùy thuộc vào tự do ý chí của chính mình.


Tất nhiên: "người đang bị đau chân thì còn biết gì khác ngoài cái chân đau của mình đâu" - lời ông Giáo trích Lão Hạc

Nhưng góc nhìn ngược lại: "người bị đau tay, không bị đau chân thì làm sao biết được cảm giác ở hiện tại của người bị đau chân, thế giới vẫn xoay xung quanh họ và điều họ tập trung là cái tay đang bị đau của mình"

đúng không nè?


Dù sao thì, bạn đã trưởng thành hơn một chút rồi. Làm tốt lắm, người bạn nhỏ <3

  • Share:

You Might Also Like

0 nhận xét